lùn | shī | sān | shí | shǒu | · | èr | shí | sì |
论 | 诗 | 三 | 十 | 首 | · | 二 | 十 | 四 |
yuán | hǎo | wèn |
元 | 好 | 问 |
“ | yǒu | qíng | sháo | yào | hán | wǎn | lèi | , | wú | lì | qiáng | wēi | wò | wǎn | zhī | ” | 。 |
“ | 有 | 情 | 芍 | 药 | 含 | 晚 | 泪 | , | 无 | 力 | 蔷 | 薇 | 卧 | 晚 | 枝 | ” | 。 |
niān | chū | tuì | zhī | shān | shí | jù | , | shǐ | zhī | qú | shì | nǚ | láng | shī | 。 | ||
拈 | 出 | 退 | 之 | 山 | 石 | 句 | , | 始 | 知 | 渠 | 是 | 女 | 郎 | 诗 | 。 |
“有情芍药含晚泪,无力蔷薇卧晚枝”。
拈出退之山石句,始知渠是女郎诗。