dá | péi | rú | huì |
答 | 裴 | 如 | 晦 |
méi | yáo | chén |
梅 | 尧 | 臣 |
huái | wǒ | gē | wǒ | cí | , | nǎi | zhī | háng | zǐ | juàn | 。 |
怀 | 我 | 歌 | 我 | 辞 | , | 乃 | 知 | 行 | 子 | 倦 | 。 |
yīn | suī | bǐ | miào | fā | , | xiǎng | ruò | cǐ | kě | jiàn | 。 |
音 | 虽 | 彼 | 妙 | 发 | , | 想 | 若 | 此 | 可 | 见 | 。 |
gē | jìng | yè | dēng | qīng | , | yě | chuāng | míng | shī | xiàn | 。 |
歌 | 竟 | 夜 | 灯 | 青 | , | 野 | 窗 | 鸣 | 湿 | 霰 | 。 |
fǎng | fó | wén | gū | hóng | , | fēi | jí | yīng | yǒu | xiàn | 。 |
仿 | 佛 | 闻 | 孤 | 鸿 | , | 飞 | 急 | 应 | 有 | 羡 | 。 |
怀我歌我辞,乃知行子倦。
音虽彼妙发,想若此可见。
歌竟夜灯青,野窗鸣湿霰。
仿佛闻孤鸿,飞急应有羡。