yǒng | qiū | lán |
咏 | 秋 | 兰 |
jìng | nuò |
静 | 诺 |
zhǎng | lín | zhòng | cǎo | rù | qiū | huāng | , | dú | yǒu | yōu | zī | dòu | wǎn | xiāng | 。 |
长 | 林 | 众 | 草 | 入 | 秋 | 荒 | , | 独 | 有 | 幽 | 姿 | 逗 | 晚 | 香 | 。 |
měi | xiàng | fēng | qián | kān | jì | ào | , | jǐ | yīn | shuāng | hòu | yù | liú | fāng | 。 |
每 | 向 | 风 | 前 | 堪 | 寄 | 傲 | , | 几 | 因 | 霜 | 后 | 欲 | 留 | 芳 | 。 |
míng | liú | shǎng | jiàn | hái | kān | pèi | , | kōng | gǔ | zhī | yīn | pǐn | zì | yáng | 。 |
名 | 流 | 赏 | 鉴 | 还 | 堪 | 佩 | , | 空 | 谷 | 知 | 音 | 品 | 自 | 扬 | 。 |
yī | zhǒng | gū | huái | qiān | gǔ | zài | , | xiāng | jiāng | cí | fù | zòu | qīng | shāng | 。 |
一 | 种 | 孤 | 怀 | 千 | 古 | 在 | , | 湘 | 江 | 词 | 赋 | 奏 | 清 | 商 | 。 |
长林众草入秋荒,独有幽姿逗晚香。
每向风前堪寄傲,几因霜后欲留芳。
名流赏鉴还堪佩,空谷知音品自扬。
一种孤怀千古在,湘江词赋奏清商。