qiū | qì | shàng | gāo | liáng |
秋 | 气 | 尚 | 高 | 凉 |
lín | pī |
林 | 披 |
qiū | qì | shàng | gāo | liáng | , | hán | dí | chuī | wàn | mù | 。 |
秋 | 气 | 尚 | 高 | 凉 | , | 寒 | 笛 | 吹 | 万 | 木 | 。 |
gù | rén | rù | wǒ | tíng | , | xiàng | zhào | bú | chū | wū | 。 |
故 | 人 | 入 | 我 | 庭 | , | 相 | 照 | 不 | 出 | 屋 | 。 |
shān | chuān | suī | yuǎn | guān | , | gāo | huái | bú | néng | jū | 。 |
山 | 川 | 虽 | 远 | 观 | , | 高 | 怀 | 不 | 能 | 掬 | 。 |
秋气尚高凉,寒笛吹万木。
故人入我庭,相照不出屋。
山川虽远观,高怀不能掬。